Tuesday, July 1, 2008

Thư cán bộ kiều vận gửi thượng cấp

Phiếm Luận

Nguyễn Tâm Bảo


Thư của một cán bộ kiều vận gửi thượng cấp


Thưa các anh,

Chúng ta đang đứng trước một thách thức lớn trong một thời điểm nhậy cảm.

Tôn chỉ của chúng ta là:

Không bao giờ đánh giá thấp đối thủ, luôn phải cảnh giác và chủ động phòng ngừa từ khi kẻ địch còn trứng nước. Phải dập tắt ngọn lửa ngay khi vừa nhen nhúm, triệt tiêu tất cả nguồn lực của kẻ địch, bẻ gãy tất cả các cây đũa trước khi chúng âm mưu thành bó đũa.

Chúng ta không coi thường ngay cả trẻ con, đề phòng khả năng chúng trở thành Phù Đổng.


Với tôn chỉ như vậy chúng ta luôn tuân thủ nguyên tắc phân tích kỹ càng sức mạnh của kẻ địch, điểm yếu của chúng, bất ngờ ra đòn khi chúng không phòng bị, tùy từng đối tượng mà có biện pháp cứng mềm khác nhau. Phải luôn luôn linh động trong tư duy và hành động, có chiến lược tổng thể rõ ràng, có chiến thuật từng giai đoạn hợp lý, có sự chỉ đạo nhất quán từ trên xuống dưới. Phải luôn nhớ đây là một trận đấu một mất một còn, đòi hỏi trí thông minh, sự khôn ngoan quỉ quyệt, cả sự đạo đức giả lẫn sự tàn độc, tỏ ra bao dung với những kẻ cùng đường để chúng nản lòng mà bỏ cuộc, lại vừa phải ra tay không nể nang với những kẻ cứng đầu để làm gương…

Về phần ta, cũng phải biết rõ được điểm mạnh điểm yếu của chính mình, không bao giờ chủ quan kiêu ngạo, không được duy ý chí và tùy tiện.

Sức mạnh của chúng ta là đội ngũ an ninh đông đảo và thạo nghề, lực lượng quân đội trung thành và được huấn luyện tốt, mặt trận Tổ quốc và các tổ chức chân rết đã bám sâu vào lòng dân tộc. Sức mạnh của chúng ta là khả năng kiểm soát thông tin một cách tinh vi; là sự chủ động trên mặt trận tuyên truyền; là khả năng nắm bắt tâm lý dân chúng để có những biện pháp xả xú pháp kịp thời. Sức mạnh của chúng ta còn là lòng tự hào dân tộc được lèo lái; là sự thờ ơ của dân chúng về những khái niệm trừu tượng như ‘dân chủ’, ‘nhân quyền’, ‘đa nguyên’, ‘diễn biến hòa bình’…

Hơn hết cả, sức mạnh của chúng ta là khả năng lèo lái để nền kinh tế tiếp tục tăng trưởng cao, đầu tư nước ngoài ngày một nhiều hơn, quan hệ quốc tế hòa hoãn với tất cả các nước… đã làm cho dân chúng cảm thấy hài lòng, tin tưởng, và lạc quan. Theo một thống kê gần đây của một tổ chức phi vụ lợi, thì dân Việt tỏ ra hết sức lạc quan về tương lai đất nước. Một dân tộc lạc quan sẽ là một dân tộc ngoan ngoãn, yêu chuộng sự ổn định chính trị và lo sợ sự bất ổn xã hội. Dân tộc đó sẽ dễ bị thao túng và không có ý chí để nổi loạn.

Một sức mạnh đáng kể nữa là chúng ta có điểm tựa vững chắc từ người bạn lớn, vừa là đồng chí vừa là anh em. Người bạn của chúng đang ngày một lớn mạnh trở thành cường quốc, có đủ sức mạnh tài chính, quân sự, và uy tín để đỡ đần chúng ta lúc khó khăn.

Tuy nhiên trong thời điểm nhậy cảm hiện nay, một số những điểm mạnh của chúng ta đang bị suy yếu dần.


Một số hiểm nguy mà chúng ta cần nhận rõ

Thứ nhất là tình trạng lạm phát tăng cao, có nguy cơ khủng hoảng tài chính, bất mãn từ các tầng lớp dân lao động ở mức báo động. Những cuộc đình công tự phát càng ngày càng tăng về cả cường độ lẫn tần số, vượt qua khỏi tầm kiểm soát của Công Đoàn – tổ chức của chúng ta. Hiện tại các vụ đình công mới chỉ là tự phát, manh mún, và mục tiêu là lương bổng. Nhưng đó chính là những đám cỏ khô có nguy cơ thành đám cháy lớn. Việc biểu tình liên tục làm tăng ý thức chống đối của công nhân, có khả năng nảy sinh những lãnh tụ phong trào, dẫn đến khả năng liên kết để tổ chức những cuộc biểu tình lan rộng có hệ thống, có tổ chức… Đến lúc đó thì từ biểu tình đòi tăng lương đến biểu tình đòi dân chủ sẽ không xa.

Thứ hai là quan hệ tế nhị với người anh lớn đã để lộ những kẽ hở. Việc chúng ta nhượng đất nhượng biển là một sai lầm, đụng chạm đến tinh thần dân tộc từ ngàn đời nay. Tinh thần dân tộc và sự nghi ngại đối với người Hán đã thấm sâu vào máu tủy của người Việt, như con giao long đang ngủ yên chỉ chờ cơ hội để thức dậy. Đó là vũ khí vô địch của chúng ta mỗi khi phải chống lại kẻ thù. Nhưng cũng đồng thời là con dao hai lưỡi mà nếu chúng ta không khéo léo thì sẽ bị đứt tay. Gần đây những cuộc biểu tình manh mún về Hoàng-Trường Sa, về việc chống rước đuốc Olympic, là dấu hiệu cho thấy con giao long này đang thức dậy. Làm sao để lèo lái tinh thần dân tộc theo hướng có lợi cho chúng ta, để thanh niên vẫn có chỗ xả xú-páp, mà vẫn tin rằng chúng ta không hề hèn nhát trước Trung Quốc, đồng thời việc đó không làm cho Trung Quốc tức giận. Quả là một thách đố khó khăn, đòi hỏi chúng ta phải cực kỳ linh hoạt, và cho dù có thể làm cho Trung Quốc tức giận một chút nhưng tuyệt đối không để con giao long hướng móng vuốt về phía ta.

Thứ ba là tình trạng chia rẽ trong nội bộ đảng ta. Hầu như chúng ta nhất trí với nhau ở mục đích chung và duy nhất: duy trì sự lãnh đạo của đảng bằng mọi giá, càng lâu càng tốt. Thế nhưng chúng ta khá mâu thuẫn về phương pháp để đạt được mục đích đó. Một số anh thì cho rằng chúng ta cần phải thận trọng khi quan hệ với Hoa Kỳ, phải dựa sâu vào Trung Quốc cả về chính trị lẫn kinh tế, phải mạnh tay đàn áp những hoạt động đối lập, phải dành nhiều quyền lợi cho công an và quân đội để duy trì sự trung thành tối đa. Một số anh khác lại chủ trương mở rộng hơn nữa tự do kinh tế, quan hệ với Hoa Kỳ và phương Tây, coi việc phát triển kinh tế là vũ khí chủ đạo để giữ được tính chính danh cho đảng. Ngoài ra các anh còn chủ trương mềm dẻo trong đối phó với những bất mãn xã hội, công tâm thay cho đàn áp, tăng cường công tác xã hội để giảm tỷ lệ người nghèo, giảm số dân oan, giảm chênh lệch giàu nghèo, giảm tham nhũng… tức là giảm bất mãn của dân chúng đối với chúng ta. Cá nhân tôi cho rằng phương pháp lấy phát triển kinh tế làm trọng tâm, coi việc giảm bất mãn xã hội là chủ đạo, chính là phương pháo hữu hiệu nhất – là sách lược Nhân Trị của các Minh Quân. Dân ta còn lạc hậu, dân trí thấp, còn mang nặng tư tưởng phong kiến, còn chờ đợi Minh Quân. Đó là vai trò mà đảng ta phải đảm nhận.


Về sách lược đối phó với những kẻ đòi dân chủ

Chúng ta tuân thủ theo nguyên tắc bó đũa: bẻ gãy từng cây đũa trước khi chúng âm mưu tạo thành bó lớn. Cô lập các phong trào và triệt tiêu ngay khi mới nảy mầm để chúng không bén rễ. Nếu đã bén rễ thì triệt tiêu nguồn nước để nó không phát triển. Chúng ta cần phải nhớ rõ: sức mạnh của các cá nhân đơn lẻ là không đáng kể; nhưng sức mạnh của một tập hợp có kết cấu chặt chẽ, có lãnh đạo tài ba, có kế sách sắc sảo… là không thể coi thường. Chúng ta phải tuyệt đối không để những kẻ chống đối có thể tập hợp lại, không để chúng hình thành các tổ chức, nếu không cũng phải làm các tổ chức đó trở nên hữu danh vô thực. Chúng ta không để chúng có cơ hội kết hợp với nhau, không để chúng phát triển khả năng hoạt động có phối hợp, không để nảy sinh những lãnh tụ phong trào có khả năng huy động quần chúng.

Đó là nguyên tắc chung. Về cụ thể thì chúng ta cần phải linh động. Chẳng hạn, chúng ta có thể đánh vào sự kiêu ngạo của một số kẻ tự coi là trí thức, sự hiếu danh của một số kẻ nhiệt tình nhưng nông cạn, sự hám lợi và đạo đức giả của một số kẻ khác, sự cực đoan của những kẻ ở hải ngoại... Tóm lại, phải tùy vào từng đối tượng, từng phong trào, từng thời điểm mà có đối sách cho thích hợp.


Kết luận

Hiện tại chúng ta đang khó khăn, nhiều hiểm nguy, nhưng với kinh nghiệm và sự linh động, cùng với sự cầu tiến và khả năng ‘learn-on-the-job’, thì chúng ta sẽ vượt qua thôi. Kinh tế có lẽ sẽ tăng trưởng chậm lại, lạm phát sẽ được kiềm chế, chúng ta sẽ tiến hành một số cải tổ cần thiết, nhất là cải tiến hệ thống ngân hàng, tài chính, hệ thống hành chính, lĩnh vực tư pháp... Chúng ta sẽ từng bước hoàn chỉnh hệ thống luật, như quyền tư hữu và luật đất đai, để đảm bảo các nhà đầu tư yên tâm, làm cho khu vực kinh tế tư nhân phát triển mạnh và nở rộ hơn, khu vực kinh tế nhà nước sẽ tinh giảm để chỉ còn những tập đoàn kinh tế chủ đạo làm ăn có lãi và làm trụ cột cho đảng… Tất cả những việc này sẽ củng cố vị trí của đảng ta, chứ hoàn toàn không phải là mối đe dọa. Dân ta vốn thực tế và thực dụng, chứ không lãng mạn viển vông. Chỉ cần kinh tế tiếp tục tăng trưởng ổn định, thì mâu thuẫn xã hội sẽ được kiềm chế để không vượt quá ngưỡng nguy hiểm. Dân ta vốn coi trọng trật tự xã hội và ổn định chính trị, nên chỉ cần hài lòng về kinh tế, thỏa mãn phần nào với những tự do dân sự đang được nới rộng chậm rãi, và lạc quan về tương lai, thì nhất định họ sẽ không nổi loạn. Và như vậy thì không có gì đáng ngại hết.

Mong các anh cứ yên tâm.

Kính thư,

Nguyễn Tâm Bảo – cán bộ kiều vận đặc trách vùng Bắc Mỹ

© DCVOnline
sid=5189
------------------------------------------------------------
Re: Thư cán bộ kiều vận gửi thượng cấp
2008-06-30 00:20:46

LaGiang


PHÀN CÔNG CỦA DÂN CHỦ:

A.- VỀ SÁCH LƯỢC:

1.- Anh trung sĩ kiều vận Nguyễn Tâm Bảo đang áp dụng thuyết của Clausewitz: " Nều chiến lược có khiếm khuyết. Hảy dùng ưu thế chiến thuật để bù trừ".

2.- Nhưng anh quên rằng thua thắng bắt nguồn trứơc nhất là cái " THẾ".

3.- Một lừa dối, hay một tàn bạo chỉ nhất thời. Nếu nó không bị đào thải bời các nạn nhân. Thời cũng sẽ bị đào thải bời tiến bộ của con người và xã hội văn minh. Vấn đề chóng hay chầy thôi.

4.- Anh nầy chủ trương đánh dưới từ chiến thuật tời lên cao chiến lược.

5.- Clausewitz không đặt vấn đề cái " THẾ" vào câu nói. Nhưng khi cái thế đã rõ. Lối dùng ưu thế chiến thuật để bỗ sung cho chiến lược mất hết các giá trị. Trung sĩ kiều vận là đây.

B.- DÙNG CÁI THẾ. ĐÁNH NGAY VÀO CHIỀN LƯỢC. TRÀN NGẬP TẤT CẢ ƯU THẾ CHIẾN THUẬT CỦA CSCV

1.- Nếu ngày nay Clausewitz còn sống. Ông sẽ phát biểu: " Khi cái THẾ thắng bại đã rõ với một chiến lược tồi tàn hay vắng bóng chiến lược. Tất cả ưu thế chiến thuật chì có giá trị kéo dài cầm cự thêm một thời rất hạn chế. Để rồi tan hoang hơn".

2.- Thế CS đã thua khắp nơi. Nay còn vài hoang đảo cầm cự. Cho nên không còn chiến lược tự tồn và phát triển. Ngày nay các khoa học gia. Khi đặt vấn đề tiêu diệt cỏ dại. Họ không dùng các chiến thuật cổ điển nữa. Họ đi vào tiêu diệt tăng trường. Khi một cây cỏ không còn khả năng tăng trưởng. Nó sẽ tàn rụi. Tuy tự tổn chỉ là vấn đề thời gian.

3.- Do đó. Nay chỉ cần dùng chiến luợc rút ngắn thời gian thôi. Cho nên CSVN đã tung ra chiến lưọc trừ bị gọi là " TIỆM TIẾN". Tiệm tiền để kéo dài.

4.- Vấn đề hiện nay là đụng độ tại đây. Dân chủ muốn rùt ngắn. CSVN muốn kéo dài. Vấn đề đơn giản thế thôi.
----
C. CÁC THẾ KẸT GIẾT CSVN:

1.- Cựu đảng viên về lý thuyết có phát biểu: " Theo Trung Cộng thì mất nước. Theo Mỹ thì mất đàng"

2.- Nhưng cũng có phát biểu tương tự: " Đóng cựa làm tiêu dân tộc. Mờ cựa làm tiêu đàng"

3.- Nay CSVN mở cựa để cứu đảng. Nhưng lại chống phát biểu trên. Do đó nuốt một cái trứơc khi đảng chết thì đúng hơn. Nhưng anh trung sĩ kiều vận lại lấy ước mơ huyền ào làm sự thực.

4.- Nếu chúng có gan. Hãy đóng cựa như Bắc Hàn hay Miếm Điện. Nhưng Bắc Hàn đã thấy thất bại và ràn rụi. Nên phải mở cựa và phá nền móng của vũ lực là nguyên tử. Kẹt chưa, anh trung sĩ của các sa bàn cổ hủ của thời 50?

5.- Nay chúng chỉ còn độc đạo" Chiêu bài phát triển kinh tế". Nhưng năm nay tồi hơn năm ngoái. Và năm tới sẽ tồi hôn năm nay. Vì các lạm phát cũng như cac tăng giá đang làm điêu đứng cả bộ phận tộc. Sự kiện nầy sẽ màng nhiều tai hại cho năm tời. Nên một đàn sói cội đã đang mần mò ăn xin anh phá đảng CSVN. Rõ chưa anh trung sĩ kiều vận?

6.- Độc đạo chót " Kinh tế" của CSVN xem là bắt đầu của cái chót của CSVN
----
LaGiang


KHÁCH QUAN VÀ CHỦ QUAN CŨNG NHƯ LỢI HẠI CỦA QUYỂN TIỂU THUYẾT "JULES VERGES NGUYỂN TÂM BÀO"

A.- KHÁCH QUAN:

1.- "Phải luôn nhớ đây là một trận đấu một mất một còn, đòi hỏi sự quỉ quyệt, cả sự đạo đức giả lẫn sự tàn độc, giả tỏ ra bao dung với những kẻ cùng đường để chúng nản lòng mà bỏ cuộc, lại vừa phải ra tay không nể nang với những kẻ cứng đầu để làm gương…". Giúp mấy tên còn muốn làm ăn với CSVN mở mắt ra. Thank

2.-"là sự thờ ơ của dân chúng về những khái niệm trừu tượng như ‘dân chủ’, ‘nhân quyền’, ‘đa nguyên’, ‘diễn biến hòa bình’…". Không cho tất cả. NVHN biết vấn đề nầy.

3.- "Một sức mạnh đáng kể nữa là chúng ta có điểm tựa vững chắc từ người bạn lớn, vừa là đồng chí vừa là anh em. Người bạn của chúng đang ngày một lớn mạnh trở thành cường quốc, có đủ sức mạnh tài chính, quân sự, và uy tín để đỡ đần chúng ta lúc khó khăn." Thằng kẻ cướp hay là thằng bạn đây?

4.-"Tuy nhiên trong thời điểm nhậy cảm hiện nay, một số những điểm mạnh của chúng ta đang bị suy yếu dần." Chính vì ở trong cái thế thua!

5.- "Thứ nhất là tình trạng lạm phát tăng cao, có nguy cơ khủng hoảng tài chính, bất mãn từ các tầng lớp dân lao động ở mức báo động. Những cuộc đình công tự phát càng ngày càng tăng về cả cường độ lẫn tần số, vượt qua khỏi tầm kiểm soát của Công Đoàn – tổ chức của chúng ta"

6.- "Việc chúng ta nhượng đất nhượng biển là một sai lầm, đụng chạm đến tinh thần dân tộc từ ngàn đời nay"
----
B.- CHỦ QUAN:

1.- "Hơn hết cả, sức mạnh của chúng ta là khả năng lèo lái để nền kinh tế tiếp tục tăng trưởng cao, đã làm cho dân chúng cảm thấy hài lòng, tin tưởng, và lạc quan.". Đang tụt hậu đây ông! Dân đang biểu tình và rên xiết.

2.-" Một dân tộc lạc quan sẽ là một dân tộc ngoan ngoãn, yêu chuộng sự ổn định chính trị và lo sợ sự bất ổn xã hội. Dân tộc đó sẽ dễ bị thao túng và không có ý chí để nổi loạn."

3.- " Dân ta còn lạc hậu, dân trí thấp, còn mang nặng tư tưởng phong kiến, còn chờ đợi Minh Quân. Đó là vai trò mà đảng ta phải đảm nhận."

4.- " bẻ gãy từng cây đũa trước khi chúng âm mưu tạo thành bó lớn.". Chúng có cho bẻ không?

5.-"Chúng ta sẽ từng bước hoàn chỉnh hệ thống luật, như quyền tư hữu và luật đất đai, để đảm bảo các nhà đầu tư yên tâm, làm cho khu vực kinh tế tư nhân phát triển mạnh và nở rộ hơn, khu vực kinh tế nhà nước sẽ tinh giảm để chỉ còn những tập đoàn kinh tế chủ đạo làm ăn có lãi và làm trụ cột cho đảng"
----
C.- LỢI CHO DÂN CHỦ:

1.- Một sồ điểm nêu lên cái suy nghĩ cổ lỗ sĩ dùng vũ lực của bọn tư bản đỏ nhuốm mùi mafia không phải không có căn cứ. Tạo ra một những tiếng nổ đàn áp các tư duy nói rằng " CSVN ĐÃ THAY ĐỔI". Nhưng chúng không thay đổi tí nào cả. Làm tất cả để chiến thắng.

2.- Một số chiến thuật thuộc loại " SA BÀN" đã được trưng bày. Chiền thuật là bí mật. Nay bập mí.

3.- Độc đạo của chúng là dùng chiêu bài phát triển kinh tế. Nhưng độc đạo nầy gặp phải nhiều vấn đề:

3.1.- Kinh tế thị trừơng có những luật lệ của nó. CSVN dùng một số luật lệ tạo nên dị ứng cho kinh tế thị trừơng. Chính kinh tế thị trừơng sẽ tiết ra những chất đề kháng, giống như người bị dị úng mạnh (Cục bướu Qincke" nghẹ thở mà chết, sẽ làm đổ cả hệ thống. Không khác tai nạn mà Nga đã gặp phải khi đã tạo một đống vũ khí và hết hơi sau khi Reagan bằt vào Star War.

3.-2.- Sự phát tiển kinh tế thị trường sẽ làm bọn CSVN hết khả năng tàn bạo như truớc. Vì bị ép từ ngoài vào.

4.- Dân muốn làm ăn với chúng phải suy nghĩ khi xem tiểu thuyêt nầy. Và dân trong nước biết là CSVN nay có đối thủ nguy hiểm. Làm mầy cái bách chiến và bách thắng mà chúng tuyên truyền.

D.- HẠI DO DO QUYẾN TIỂU THUYẾT NẦY GÂY RA:

Đề nghị một vài đổi thay có vẻ thuốc gián. Nếu ai còn tin thuốc gián.
P.S:

Trước khi kỷ nguyên hỏa tiển hay phi thuyền không gian đi vào vũ trũ như ngày hôm nay. Qua trí tường tuợng văn sĩ Jules Verges đã cho ra đời một quyển tiểu thuyết tả các vụ du lịch vào vũ trụ. Nay thấy ông, tuy là tường tuợng, không xa sự thật cho lắm.
-------
Re: Thư cán bộ kiều vận gửi thượng cấp
2008-06-30 09:51:56

CU LAN


*GÓP Ý BÀI CHỦ*TÁC GIẢ*KIỀU VẬN VC*NGUYỄN TÂM BẢO*

I. NHẬN XÉT TỔNG QUÁT.

1*Nói về chính danh*

*Tự nhận mình là kiều vận Việt Cộng*
Trước hết, Nguyễn Tâm Bảo, tên của 1 độc giả thường xuyên của diễn đàn ĐCV, đã công khai tự nhận mình là kiều vận VC. Mặc dù, đây chỉ là 1 phiếm luận, nhưng tên của tác giả là thật đã có trên diễn đàn.

Đây không phải là lần đầu tiên, mà trước kia cũng đã có những độc giả tự nhận là cán bộ VC, làm công tác kiều vận, như tên "nguyễn văn trổi" hoặc "Today" chẳng hạn. Nhưng không công khai và chính thức ở bài chủ.

Thông qua tranh luận, độc giả cũng mặc nhiên biết ai là kiều vận VC rồi. Đó là sự thật trên diễn đàn.

Cù Lần tôi không phê bình chỉ trích, không phàn nàn sự công khai công nhận như thế. Bởi vì, đó là quyết định và chủ trương của BBT/ĐCV. Mà chỉ muốn nhấn mạnh về cái "chính danh" của Nguyễn Tâm Bảo, để sau nầy, có người nào đó nói NTB là KV VC thì sẽ không bị qui tội là chụp mủ, là mạ lị cá nhân.

2*Có phải đây là bước đầu của sự thay đổi?

Sau khi có việc chia đôi ĐCV, nhiều người chờ đợi sự xác nhận của BBT/DCV.net. Và hôm nay xuất hiện công khai bài viết của 1 kiều vận VC trên diễn đàn. Vậy có phải đó là bước đầu của sự đổi mới mà nhiều người đã chờ đợi muốn biết?

Độc giả cho rằng đây là 1 bước "đột phá", bởi vì báo Người VIệt và Việt Weekly đều một mực từ chối có VC nằm vùng trong nhà báo.

Nói chung, mặc dù là 1 bài phiếm luận, nhưng nó có giá trị của 1 bài tuyên truyền chính thức của đảng và Nhà nước CSVN.

II. NHẬN XÉT NỘI DUNG.

Còn tiếp.

CÙ Lần.
II. NHẬN XÉT NỘI DUNG.

Về hình thức của từ ngữ và nội dung, thì bài viết không phải là báo cáo của 1 cán bộ cho thượng cấp. Mà nó là 1 bản văn chứa đựng thách thức, dằn mặt, hù doạ và tuyên truyền mà đối tượng là độc giả.

1*Công khai thách thức và hù dọa.

Trích từ bài chủ của kiều vận VC NTB:
1). "tùy từng đối tượng mà có biện pháp cứng mềm khác nhau.
2). "đây là một trận đấu một mất một còn, đòi hỏi trí thông minh, sự khôn ngoan quỉ quyệt, cả sự đạo đức giả lẫn sự tàn độc, tỏ ra bao dung với những kẻ cùng đường để chúng nản lòng mà bỏ cuộc, lại vừa phải ra tay không nể nang với những kẻ cứng đầu để làm gương…

Thật ra, chủ trương nầy không có gì là mới mẻ cả. Mà nó đã được phổ biến và áp dụng từ lâu lắm rồi.

- Đó là kiên định trên lập trường giai cấp mà chủ nghĩa Mác Lênin là chủ đạo.
- Đó là chủ trương thà giết lầm hơn là tha lầm.
- Trong đấu tranh, phải xác định rõ ràng, "TA", "BẠN", "THÙ". Đối với kẻ thù thì "ra tay không nể nang" không thương xót và không khoan nhượng.

"BẠN". Không phải là "TA", mà cũng không phải là "THÙ". Phải gây ly gián, chia rẻ, cô lập "BẠN" với "THÙ". Phải thu phục lực lượng BẠN bằng "Liên Minh", Liên Kết", bằng "MẶT TRẬN", Phong Trào...Rồi lần lượt biến Bạn thành TA, bằng cách dùng mọi thủ đoạn, kể cả thủ tiêu, ám sát.

Chủ trương nầy xưa như trái đất, rất nhiều bài học lịch sử còn tồn tại với những nạn nhân đau khổ mà phải ngậm đắng nuốt cay chịu đựng. Thế mà, rất nhiều người không thấy được "sự khôn ngoan, đạo đức giả, tàn độc của CS, cho nên tự nạp mình vào cái bẩy của VC.

MTGP/MN/VN, Thành Phần Thứ Ba, Trí thức khuynh tả...vẫn còn nhiều người ôm hận suốt đời mà không dám hở môi.

2* Thực tế trên diễn đàn ĐCV.

Nhiều người lúc đầu đứng ở vị trí "Kẻ Thù" của VC, thế rồi, nghe những lời đường mật, giả đạo đức, lừa bịp...để biến thành "Bạn". Ngây thơ đến nổi, tưởng rằng với những lời lẻ ôn nhu, có văn hoá của người văn minh, có thể cảm hoá được kẻ thù, có thể tranh thủ được nhân tâm của độc giả và tranh thủ được sự ủng hộ của thế hệ trẻ trong nước, một thế hệ mà đã bị nhồi sọ kể từ lúc mới biết đi cho đến lúc trưởng thành...

Trên diễn đàn, VNam, Trần Công, Nguyễn Tâm Bảo là chính cống và Lại Mạnh Hùng và Phi Líp Lúa, Suzuky Tokyo, Felix Hồ, Khỉ Đột Cali... là Mặt Trận, là Liên Minh, Liên Kết...Và cuối cùng, làm diễn viên miễn phí cho vở kịch hoà hợp, hoà giải mà đạo diễn trong nước đã dàn dựng.

Vở kịch nầy rất đáng đồng tiền bát gạo đối với VC. Bởi vì, nó đã góp phần triệt hạ cái nhóm người gọi là "thiểu số cực đoan, ồn ào, chống cộng điên cuồng" là Cờ Vàng, HO và NVTN/CS ở HK. Tuổi trẻ trong nước, thông qua diễn đàn, chả có thấy cái gì gọi là chống cộng cả. Tất cả đều "hoà giải hoà hợp"...

Xin đừng quên lời cảnh cáo của Nguyễn Tâm Bảo:"phải ra tay không nể nang với những kẻ cứng đầu để làm gương.
*CÙ LẦN*XIN CÁO LỖI & ĐÍNH CHÍNH*

Xin sửa lại cho đúng tên.

* Lại Mạnh Cường chớ không phải Lại Mạnh Hùng*

Cù Lần.
----------
Re: Thư cán bộ kiều vận gửi thượng cấp
2008-06-30 15:15:31

LaGiang


CUỐI CÙNG CÁC BÁC SẼ KẾT LUẬN RA SAO?

1.- Bài nầy lẽ đương nhiên không phải là một báo cáo thật của một kiểu vận.

2.- Nều là kiều vận. Thì bản báo cáo chỉ nêu lên tình hình tại hải ngoại thôi. Nhưng bản báo cáo nầy xem ra là một sách lược cho cả quốc nội lẫn hải ngoại.

3.- Vì các lý do ấy. Có nên xem bài chủ là một trình bày của một ai đó. Tự đặt mình vào tư thế của một ngừơi có một hiểu biêt đường lồi của đàng CSVN để xem phản ứng của NVHN ra sao Không? Thưc ra bài nầy không có giọng tuyên truyền cho lắm.

4.- Bài chủ nầy nều lên hai vấn đề chính:

4.1.- CSVN thú nhận là họ có một đối thủ đáng ngại.

4.2.- Trọng tâm chiến luợc của CSVN hiện nay là dùng phát triển kinh tế thay cho các chiêu bài quá khứ, như độc lập thồng nhất, để tạo cho tự bản đỏ một nhiệm vụ tiên phong dẫn dắc dân tộc. Chính nhiệm vụ ấy hợp thức hóa sự tồn tại của họ.

5.- Nhưng nếu là sách lược. Thì vấn để không thuộc về đại quần chúng. Mà thuộc về các nhà vạch sách luợc của hai bên. Nay cho vào diễn đàn thì nên hiểu ý của tác giả là thế nào?

6.- Nều sự hiện diện bà nầy thể hiện một ý muốn của BBT DCV mong các tay lý thuyết gia CSVN ra đụng độ với quẩn chúng hài ngoại. Vì tới nay. Tuy có nhiều tai mắt của thể chế đã ra tận đây. Nhưng không có một đụng độ về lý thuyết hay một ý muốn gặp NVHN.
7.- Thế thì ai đang tấn công ai và ai đang ở trong thế phòng thủ?

8.- Một vấn đề rất nặng cho CSVN ngày nay là các chất độc tiết ra do cái phát triển kinh tế ấy.

9.- Một thiều sót của bài chủ. Cái thiếu sót nầy là một chủ ý hay thiếu kiền thức làm sách lược.

10.- Khi vạch một chiến lược. Nhà hoạch định luôn phài có một chiến lược trừ bị để thay thế chiến luợc chính bị gãy. Bài chủ không để cập tời vấn để nầy.
-----
Re: Thư cán bộ kiều vận gửi thượng cấp
2008-06-30 18:01:06
LaGiang


Nhưng quan niệm Minh Quân của NTB là Minh Quân của Lénine: " Nếu ai sợ bẩn tay. Thì đừng làm chính trị". Câu nói của Lénine!
------
Re: Thư cán bộ kiều vận gửi thượng cấp
2008-06-30 18:20:04

CU LAN


*GÓP Ý BÀI CHỦ*TÁC GIẢ*KIỀU VẬN VC*NGUYỄN TÂM BẢO*

NHẬN XÉT NỘI DUNG.

1*Nội dung tuyên truyền của kiều vận VC.

Trích:
1). "... sức mạnh của chúng ta là khả năng lèo lái để nền kinh tế tiếp tục tăng trưởng cao, đầu tư nước ngoài ngày một nhiều hơn, quan hệ quốc tế hòa hoãn với tất cả các nước… đã làm cho dân chúng cảm thấy hài lòng, tin tưởng, và lạc quan."

2). "dân Việt tỏ ra hết sức lạc quan về tương lai đất nước.... sẽ là một dân tộc ngoan ngoãn, yêu chuộng sự ổn định chính trị và lo sợ sự bất ổn xã hội."

Trên đây là những tuyên truyền trong công tác kiều vận.

2* Nêu lên những khó khăn và bất ổn xã hội.

Những khuyết điểm, những khó khăn và bất ỗn xã hội không có gì mới mẻ cả. Cả thế giới đều biết Ktế suy đồi của VN. Đa số người dân thì nghèo khổ. Công nhân đã nhận ra bộ mặt bịp bợm của đảng CSVN, cho nên bất tuân pháp lệnh, phản đối và đình công không có thể kềm chế được. Phong trào dân chủ bị đàn áp dã man, theo luật rừng của xã hội đen và đấu tố. Nội bộ đảng thì tranh giành quyền lực.

Đó là những đe dọa cho chế độ, cho nên, kiều vận nầy mới nêu vấn đề, đồng thời đưa ra những lời lẻ hù dọa để dằn mặt những nhà dân chủ trong và ngoài nước.

3* Trở lại giọng điệu đe dọa.

Trích:
1). "phải dựa sâu vào Trung Quốc cả về chính trị lẫn kinh tế, phải mạnh tay đàn áp những hoạt động đối lập, phải dành nhiều quyền lợi cho công an và quân đội để duy trì sự trung thành tối đa".

2)."Một sức mạnh đáng kể nữa là chúng ta có điểm tựa vững chắc từ người bạn lớn...(TQ) Người bạn của chúng đang ngày một lớn mạnh trở thành cường quốc, có đủ sức mạnh tài chính, quân sự, và uy tín để đỡ đần chúng ta lúc khó khăn."

Tên kiều vận VC nầy cũng không bỏ được cái thân phận tôi tớ di truyền của quan thầy Trung Cộng.

Trích:
1)"Chúng ta phải tuyệt đối không để những kẻ chống đối có thể tập hợp lại, không để chúng hình thành các tổ chức, nếu không cũng phải làm các tổ chức đó trở nên hữu danh vô thực.

2). "chúng ta có thể đánh vào sự kiêu ngạo của một số kẻ tự coi là trí thức... của sự cực đoan của những kẻ ở hải ngoại..."

Đây đúng là công tác kiều vận của VC ở hải ngoại. Chúng luôn luôn cho rằng những người đấu tranh cho dân chủ, tự do của trong nước là những người "cực đoan", "1 thiểu số ồn ào", vì hận thù bại trận nên chống cộng như thánh chiến...

III. KẾT LUẬN.

*THẤT BẠI CỦA KIỀU VẬN*

1* Thất bại cá nhân.

* Phạm Văn Điệp, Huy Tường, Today phải ngậm đắng nuốt cay biến mất khỏi diễn đàn vì Cù Lần đã vạch mặt nạ giả dối làm kiều vận VC.

* Mỗi khi kiều vận mở miệng ra là, thì mọi người chỉa vào vạch mặt các ý đồ tuyên truyền. Mặc dù đã có một nhóm những cái Nick được phân thân, biến hoá là vệ tinh cho kv để tung hứng, làm cò mồi, tranh luận cuội.

2* Thất bại trong công tác.

Phần 2.

2* Thất bại trong công tác.

* Thất bại thê thảm trong việc thi hành NQ 36. Không chiêu hồi được chất xám. Không thực hiện được hoà giải hoà hợp trong cộng đồng NVTN/CS ở HK.

* Thất bại thê thảm trong kế hoạch "Dân chủ tiệm tiến". Chả có ai tin, chả có ai nghe.

* Nhưng thất bại thê thảm nhất, đáng bị hạ tầng công tác, giáng cấp, chức, đó là làm kiều vận cái kiểu gì, mà NVHN càng ngày càng đoàn kết chống cộng.

Cụ thể nhất là, mỗi khi lãnh đạo Đảng và Nhà nước ra nước ngoài, thì dân chúng biểu tình phản đối rượt đuổi, chửi bới làm cho bọn họ chạy trối chết. Kẻ thì chui cửa xua, người thì giống như đi chui khi vượt biên thuở nào.

Khi nào mà Nguyễn Tấn Dũng thư thả đi ngoài phố an toàn, thì lúc đó kiều vận mới thành công trong công tác.

Làm việc dở ẹt như vậy mà cũng tự khoe là cán bộ kiều vận đặc trách vùng Bắc Mỹ.!

Cù Lần.
----
*CÙ LẦN*GÓP Ý VỚI*V.Nam*

Trích lời của VNam:
"Không nên mạ lỵ tác giả bài chủ như thế nguyen3112 ạ! Là người Việt Nam, ta nên cứ xử cho nó văn minh một tí!"

1* Mạ Lỵ Tác Giả Bài Chủ*

Bài viết lúc nào cũng phản ảnh mục đích, chủ trương hoặc quan điểm của người viết. Viết để cho người đọc. Để tuyên truyền, phổ biến, nhất là ở diễn đàn là nơi công cộng.

Giữa tác giả và độc giả luôn luôn có mối tương quan mật thiết, không thể tách rời ra được. Đọc Chuyện Kiều thì phải nói đến Nguyễn Du. Đọc thơ Hồ Xuân Hương thì phải nói đến cá nhân của người đàn bà đặc biệt đó. Đọc thơ nịnh bợ, nâng bi, tôn thờ Staline như ông cố nội nó, thì phải nói đến tên văn nô Tố Hữu....

Nguyễn Tâm Bảo tự nhận là kiều vận VC, tức là tay sai của đảng CSVN, làm công tác đánh phá NVHN. Ở vị trí đối nghịch với các phong trào dân chủ, đứng về phía đảng mắc dịch, ôn hoàng là CSVN, thì phải liên đới chịu trách nhiệm với những tội ác mà đảng đã gây ra cho dân tộc suốt hơn 60 năm qua.

Nội dung bài viết trình bày mưu sâu kế độc, quỷ quyệt, hù doạ độc giả thì bảo rằng không phê bình gay gắt cho được? Một tên VC cầm cờ máu đi giữa phố Bolsa, Cali thì không tránh khỏi bị đánh đập cho u đầu, sức trán sao được.?

2* *Nên Cư Xử Văn Minh.*

Do yêu cầu của HK, là phải thả những "tù nhân lương tâm" trước khi NTD đi Mỹ.

Thế là L/s Bùi Kim Thành được thả ra khỏi nhà thương điên Biên Hoà. Bà BKT vô tội. Vì không có bằng chứng buộc tội, cho nên bọn lưu manh VC bắt cóc bỏ vào nhà thương điên.

Sau khi NTD về nước, thì bọn ác ôn côn đồ cộng phỉ trở lại bắt bà BKT trở vào Biên Hoà.

Do tường trình của nhà văn Trần Khải Thanh Thủy, thì vào lúc 8 giờ sáng ngày 1 tháng 7 năm 2008, có 20 CA cùng xe tù, bao vây nhà bà BKT. Ra lịnh bắt bà. Bà BKT đang tắm, mình không có tấc vải, bà BKT lớn tiếng yêu cầu phải có lịnh bắt và phải có chữ ký tên của 1 trong 2 tên ác ôn lưu manh là Nguyễn Hồng Anh nhoặc Nguyễn Văn Hưởng, thì bà BKT mới hợp tác và chịu cho bắt đi.

Bà BKT dùng phone kêu gọi dư luận và các cơ quan truyền thông lên tiếng về hành động man rợ, không văn minh nầy của bọn lưu manh VC.

Lần trước, CA đến nhà bắt cóc bà, gây kinh hoàng làm cho con dâu của bà bị sẩy thai. Lần nầy, cả nhà đều kinh hoàng.

Chồng bà là Hà Sĩ Quyến, vì hèn hạ, cho nên thuyết phục bà mặc quần áo vào để chịu bó tay dẫn đi.

Thái độ của những con người Việt Nam không văn minh nầy, không phải chỉ đối với người phụ nữ vô tội BKT, mà còn đối với những người vô tội khác như Anh Phạm Văn Trội và SV Ngô Quỳnh, thầy giáo Vũ Hùng, thầy Nguyễn Thượng Long, Vi Đức Hồi...

Vậy VNam nên kêu kêu gọi những người Việt Gian đó nên cư xử văn minh 1 tí đi. Bởi vì, bọn chúng rất cần lời khuyên nầy của VNam lắm, để nhân dân được nhờ!

Cù Lần.
-----
Re: Thư cán bộ kiều vận gửi thượng cấp
2008-07-01 05:46:42
nguyen3112


TRÍCH:
...Đừng để tâm lý kẻ bại trận, tâm lý kẻ có tội với quê hương để rồi hằn học nhìn về quá khứ, hoặc những gì liên quan đến quá khứ. Nên nhớ rằng, dù sao đi nữa, đó vẫn là một quá khứ hào hùng trong lịch sử chống ngoại xâm của dân tộc ta.

Cũng nên nhớ rằng , tổng thống Bush và các viên chức cao cấp của Mỹ vừa đón tiếp long trọng Thủ Tướng CSVN Nguyễn Tấn Dũng. Bảo VC là Ngợm thì Bush là gì? Thấy vô lý chưa?...
-----------------
Ai mang tâm lý kẽ bại trận,kẽ có tội với quê hương?! Phải chăng là ĐCSVN!
PVĐỒNG: "Chúng tôi đã thắng trong chiến tranh,nhưng thua trong hoà bình"(có nghĩa là cuối cùng là thua,sau khi đem khoảng 2 triệu thanh niên Miền Bắc phơi xác,nướng cho chiến tranh! Trong khi nước Đức không tốn 1 giọt máu mà thống nhất,lại THỐNG NHẤT KHÔNG CS!)
Từ ngày LÃO HỒ mở mắt vào đời thì đã có tham vọng làm tai sai ngoại bang(xin học trường thuộc địa Pháp),không được thì làm tai sai Nga(tài liệu đầy trên internet,thời mở cửa),cuối cùng thì được ĐẠI HÁN CHU ÂN LAI thâu nhận và cấy "sinh tử phù" bằng cách gã TĂNG TUYẾT MINH cho!
Và từ đó cho tới hôm nay,với cái chết của VÕ VĂN KIỆT xem như CHỆT PHÙ đã hoàn thành nhiệm vụ cấy "sinh tử phù" !
LÊ DUẨN muốn thoát ra,bằng cách xin làm tai sai cho NGA,cuối cùng GORBACHEV hất nhào NGUYỄN VĂN LINH theo đuôi NGA,thì ĐỖ MƯỜI lại xin đội háng CHỆT cho tới hôm nay. Và muốn vậy phải loại trừ những người còn có chút tinh thần VN như VÕ NGUYÊN GIÁP,NGUYỄN CƠ THẠCH,TRẦN XUÂN BÁCH,... và người cuối cùng là VÕ VĂN KIỆT!
*(GIÁP thì như "gỗ mục",KIỆT thì nói nhiều.lại liên hệ với GIÁP! KỲ ĐÀ KIỆT ngăn trở việc phá di tích LÊ,LÝ,TRẦN và "mở rộng Hà Nội" thì tình báo Tàu phải ra lệnh cho TAI SAI NGỤY HÁN csvn loại KIỆT!
KIỆT từ HÀ NỘI về ngày 21/5 thì 23/5 lâm bệnh phổi,mà Tây Y không tìm ra nguyên nhân!
Trước đây,tôi có công tác bên Tàu,anh thông dịch viên tiếng Tàu của tôi cũng y chang trường hợp ông KIỆT! Bệnh PHỔI mà Y KHOA CANADA không tìm ra nguyên nhân! Nhẹ thì làm "thực vật" chờ chết,nặng thì đi ngay vậy mà tốt! (1 loại độc dược của Tàu,mà Tây Y không tìm ra giấu tích??!))
@Mỹ thì có thương gì VN hay anh ngợm "tưởng thú" DŨNG(CHỆT dùng Baton khống chế thì Mỹ dùng Carotte đánh đcsvn),ngôn từ hay ngoại giao chỉ là phương tiện đưa ngợm làm trò xiếc mà thôi!(cái trò đi dây hết thời rồi!)
Có 1 Lê chiêu Thống đã khổ,có 1 Trần thiện Khiêm VNCH làm tai sai cho C.I.A đã khổ;mà bây giờ có cả 1 đảng NGUỴ HÁN CSVN làm tai sai cho ĐẠI HÁN CHỆT thì VN chỉ còn...CHỜ CHẾT!!

No comments: