Thursday, August 21, 2008

Đi tu mà viết khốn nạn đến thế!!!

Phản hồi bài phát biểu của Hoà thượng Thích Thanh Tứ tại khoá họp XII của Quốc hội ĐCSVN

Hòang Trung Kiên


Kính thưa Hoà thượng,

Vừa qua Hoà thượng đã có bài phát biểu tại khoá họp XII của Quốc hội ngày 29/10/2007 ca ngợi đảng và công kích Hoà thượng Thích Quảng Độ (một nhà sư khả kính của Việt Nam và thế giới). Là một phật tử tôi rất đau lòng nhưng phải lên tiếng bởi vì, những lời nói của Hoà thượng đã ảnh hưởng xấu cho hàng ngũ Tăng Ni Việt Nam trong giai đoạn mà nền Phật Pháp đang bị suy đồi.

Trên truyền hình nếu không nhìn thấy bộ y màu nâu mà Hoà thượng mặc thì không ai nghĩ rằng đó là lời phát biểu của một nhà sư. Chắc có lẽ lời nói và việc làm trong suốt thời gian phục vụ quân đội và ngành an ninh trước khi Hoà thượng đi tu để lãnh vai trò phó chủ tịch thường trực Ban trị sự GHPGVN vẫn còn ăn sâu vào trong tiềm thức của Hoà thượng, cho nên cử chỉ và lời nói của Hoà thượng rất giống với những viên chức đảng viên trong hàng ngũ ĐCSVN. Về cá nhân tôi rất đau lòng khi phải viết lên những dòng chữ này, đã mấy ngày nay tôi tự vấn lương tâm để suy nghĩ coi có một cái gì của Hoà thượng đáng cho tôi còn chút tôn kính hay không? Nhưng sự thật những gì mà Hoà thượng thể hiện khiến cho tôi và tất cả hàng phật tử hoàn toàn mất niềm tin vào Hoà thượng và GHPGVN trong giai đoạn khổ đau mà toàn dân Việt Nam đang phải gánh chịu dưới sự cai trị của bạo quyền.

Đạo Phật là đạo của sự thật, chủ trương của đạo Phật là Từ Bi và cứu khổ, những người xuất gia tu hành theo đúng giáo lý của Đức phật là những sứ giả của Như Lai trong vai trò truyền thừa chánh pháp. Hàng phật tử chúng tôi rất cảm kích những nhà sư chân chính đã đem đến cho chúng tôi những hiểu biết về sự cao siêu mầu nhiệm mà Đức Phật đã gian khổ tìm ra, nhờ vậy cho nên hàng phật tử chúng tôi mới phân biệt được đâu là chân lý là con đường thiện phải theo và đâu là phi nghĩa là con đường ác phải tránh. Nếu vì lợi ích cá nhân mà đi theo cường quyền để hưởng thụ, phó mặc cho chúng sanh trong cảnh sống đoạ đầy không thương tiếc tức là đã đi ngược lại giáo điều của Đức Phật.

Hoà thượng bất chấp sự thật đã và đang xảy ra trên quê hương đất nước mà toàn dân đang gánh chịu để hết lòng ca ngợi cái bình phong của pháp lệnh về tự do tín ngưỡng và tôn giáo của chính quyền CSVN, hàng phật tử chúng tôi không lấy làm lạ bởi vì cá nhân Hoà thượng là người của chính quyền, nhưng điều mà chúng tôi bức xúc là sự vu khống không đúng sự thật của Hoà thượng đối với Hoà thượng tôn sư Thích Quảng Độ một nhà sư chân chính hết lòng vì đạo pháp, chấp nhận hiểm nguy để cứu độ chúng sanh, một nhà sư đã được cả thế giới văn minh hết lòng tôn kính.

Chuyện Hoà thượng Thích Quảng Độ bị chính quyền CSVN bắt và kết án trong một phiên toà kín không minh bạch đã bị thế giới lên án và làm áp lực bắt buộc chính quyền CSVN phải thả ra, chớ không phải là sự khoan hồng của chính quyền CSVN như Hoà thượng nói trước Quốc hội “ông Thích Quảng Độ đã có những biểu hiện chống đối sự nghiệp thống nhất Phật giáo Việt Nam. Đặc biệt còn có những hành động phương hại đến chính sách, pháp luật của Nhà nước, nên bị toà án kết tội và phải bị cải tạo. Với chính sách nhân đạo, khoan hồng của Nhà nước, ông Thích Quảng Độ đã được ra khỏi nhà giam trước thời hạn để ông tu thân, hối cải nhưng con người này vẫn có những hoạt động bất chính, thường vi phạm pháp luật. Những việc làm đó trái với tư tưởng giáo lý của đạo Phật, vì vậy đã bị tăng ni, phật tử Việt Nam ở trong nước và nước ngoài lên án.”.

Tuy nhiên, mặc dù được ra khỏi nhà lao nhưng từ đó cho đến bây giờ Hoà thượng tôn sư vẫn phải sống trong cảnh quản chế thật là khắc nghiệt tại Thanh Minh thiền viện với sự canh gác ngày đêm của công an mật vụ, lời vu khống này đúng ra là của một viên chức đảng viên chính quyền thì mới đúng, đàng này đã được phát ra từ chính miệng của một nhà sư với chức danh là Hoà thượng phó chủ tịch thường trực GHPGVN thì thật là khôi hài và lố bịch. Tôi xin được phép hỏi Hoà thượng như sau:

1/- Tôn giáo là niềm tin, là cuộc sống tâm linh không thể thiếu của con người, nó sẽ được tự do và tuyền bá sâu rộng trong lòng nhân loại bởi tôn giáo là tượng trưng cho điều thiện. Vì thế cho nên tôn giáo đóng vai trò độc lập với thế quyền và nó không có ranh giới cho từng nước. Nhưng chính trong giáo điều chủ nghĩa cộng sản Marx-Lênin đã nói “tôn giáo là á phiện” Hoà thượng nghĩ sao về giáo điều này của CNCS?.

2/- Tại sao GHPGVN do Hoà thượng lãnh đạo phải chịu sự quản lý của ban tôn giáo và uỷ ban mặt trận tổ quốc của chính quyền CSVN ?.

3/- Việc các nhà sư của GHPGVN tham gia làm đại biểu quốc hội, uỷ viên mặt trận và các đoàn thể trong chính quyền CSVN có phải là hành động làm chính trị hay không, và như thế có đúng với giáo điều của đạo Phật không?.

4/- Tại sao ngôi chùa Đại Nam Quốc Tự (một ngôi chùa lớn của GHPGVN) do một vị Thượng toạ lãnh đạo Phật giáo tỉnh Bình Dương làm trụ trì lại có bức tượng của ông Hồ chí Minh ngồi giữa chánh điện trước mặt Đức Phật Thích Ca Mâu Ni, điều này có đúng với cung cách thờ phượng trong Phật giáo cũng như Hoà thượng có thấy đau lòng cho vấn đề này không?.

5/- Việc Hoà thượng tôn sư Thích Quảng Độ đòi hỏi chính quyền phải tôn trọng quyền tự do hành đạo của GHPGVNTN, một giáo hội cho đến giờ phút này vẫn chưa được chính quyền CSVN ra lệnh giải thể, lên tiếng đòi lại tài sản của giáo hội đã bị chính quyền CSVN vô cớ tịch thu sau ngày 30/04/1975, ra tay cứu giúp đồng bào nạn nhân trong những lần bị thiên tai và nhât là những người dân oan đang ngày đêm oằn oại trước sự bất công của bạo quyền…v.v…, chủ trương của GHPGVNTN và của Hoà thượng tôn sư là không tham gia vào guồng máy chính quyền nghĩa là không tham gia làm chính trị nhưng cương quyết phải có thái độ chính trị để chính quyền nhìn thấy được điều sai trái mà sữa cho tốt hơn. Những việc làm đầy lòng nhân ái như thế mà tại sao Hoà thượng lại cho là phá hoại chính sách và luật pháp của nhà nước?

6/- Tại sao một người muốn xuất gia tu hành phải kê khai lý lịch và có sự cho phép của chính quyền mới được xuất gia, và những trường đào tạo tăng sinh của giáo hội như cao đẳng, đại học Phật học….đều phải học môn triết học Marx-Lênin và tư tưởng Hồ chí Minh?.

7/- Tại sao tất cả các chức vụ trong các ban trị sự của các tỉnh và GHTƯ đều phải có sự chọn lựa và đồng ý của chính quyền?. Điều này có phù hợp với tôn chỉ và hiến chương của GHPGVN không?.

8/- Theo điều 72 HPVN quy định rõ: Không ai được coi là có tội và phải chịu hình phạt khi chưa có bản án kết tội của toà án có hiệu lực pháp luật…., nhưng tại sao trong thời gian vừa qua Hoà thượng tôn sư chưa bị bắt, chưa bị kết án của toà án mà chính quyền lại huy động cả hệ thống truyền thanh truyền hình và hàng trăm tờ báo vu khống, nói xấu các Chư tôn đức của GHPGVNTN đặc biệt là nhắm vào cá nhân của Hoà thượng tôn sư Thích Quảng Độ? Hoà thượng nghĩ sao về việc làm vô nhân đạo này của chính quyền CSVN?.

9/- Hoà thượng có bao giờ nhìn thấy được những mảnh đời đau khổ của dân oan trên khắp các nẻo đường đất nước không?. Hoà thượng có biết ngày 7/11/2007 vừa qua bà Nguyễn thị Tấn, dân oan 70 tuổi quê ở tỉnh Bình Phước bị Công an đánh đến ngất xỉu trước nhà của thủ tướng Nguyễn tấn Dũng ở 55 đường phố Phan đình Phùng HN, sau 2 tiếng CA chở bà đến quăng tại vườn hoa Mai xuân Thưỏng HN, hiện nay không biết tính mệnh của bà ra sao tại bệnh viện bởi vì CA đã cô lập không cho bất cứ ai vào thăm bà?.

10/- Trong một phút giây nào đó Hoà thượng có bao giờ ân hận về những lời buộc tội vô căn cứ của HT đối với một người đồng tu đáng kính trên con đường giác ngộ với mình không?.

11/- Đối với GHPGVN và cá nhân Hoà thượng nghĩ sao về quần đảo Hoàng Sa và Ải Nam Quan vùng đất địa đầu của tổ quốc Việt Nam (trong đó có thác Bản Giốc một danh thắng của quê hương ) mà chính quyền CSVN đã dâng hiến cho quan thầy Trung quốc? Sự dâng hiến này cho đến hôm nay ĐCSVN vẫn liệt vào bí mật quốc gia mà toàn dân không được quyền biết kể cả Quốc hội cơ quan được mệnh danh là quyền lực tối cao.



Kính thưa Hoà thượng,

Đối với hàng phật tử tại gia như chúng tôi khi quy y thì phải giữ gìn 5 giới cấm: không giết hại, không trộm cắp, không tà dâm, không nói dối và không uống rượu, chúng tôi cũng biết là đối với những người xuất gia để trở thành những sứ giả của Như Lai như Hoà thượng thì phải giữ gìn tới 248 giới cấm. Tuy nhiên, một thực tế hiện nay trong tăng đoàn của GHPGVN do Hoà thượng lãnh đạo mà hàng ngày chúng tôi thường tiếp xúc thì thật quá đau buồn cho đạo Phật.

Trong khi thuyết pháp thì các thầy nói giáo lý cũng hay nhưng nhìn lại lối sống của các thầy ngoài đời thì hoàn toàn ngược lại (dĩ nhiên chúng tôi không quơ đũa cả nắm bởi vì vẫn còn một số rất ít các thầy đáng cho hàng phật tử chúng tôi tôn kính), nhưng nhìn chung tất cả đều quyện vào danh lợi, bè phái cùng thế lực của chính quyền CSVN để được tiến thân, rất nhiều những nhà sư là đảng viên và từng được những huy chương kháng chiến cao quý của ĐCSVN.

Đây là một thực tế mà tôi tin rằng Hoà thượng cũng phải công nhận. Thú thật với Hoà thượng khi viết những dòng chữ này tôi rất đau lòng, nhưng vì đạo Phật là đạo của sự thật cho nên tôi mới mạnh dạng viết lên những điều có thật, ngoài ra không bao giờ có một ác ý nào dù nhỏ rất mong Hoà thượng hiểu cho.

Cuối cùng tôi xin các nhà sư đang được sự ưu ái của chính quyền CSVN ở trong nước hay đang làm nhiệm vụ ở nước ngoài, các thầy nên thực hiện tinh thần vô uý của một nhà sư để cùng với toàn dân đi trên con đường của lẻ phải, bởi vì như lời dạy của Đức Phật: “Ở trên đời, dưới đáy biển, trong hang núi. Không ở đâu con người có thể tìm nơi trú ẩn để tránh được các việc làm xấu của mình”. Luật Nhân-Duyên-Quả mà Đức Phật đã gian khổ tìm ra sẽ mãi mãi là chân lý muôn đời cho nhân loại.

Việt Nam ngày 09/11/2007
Hoàng Trung Việt

http://anhduong.info/joomla/index.php?option=com_content&task=view&id=1954&Itemid=1

No comments: