Friday, September 26, 2008

Xã hội đen trên mảnh đất tổ tiên dầy công gầy dựng

VietCatholic News (Thứ Sáu 26/09/2008 11:54)
Xã hội đen trên mảnh đất tổ tiên dầy công gầy dựng

Trong từ điển tiếng Việt không có tổ hợp từ "Xã hội đen" chỉ có hai từ độc lập XÃ HỘI và ĐEN. Theo đó: Xã hội – Là hình thức sinh hoạt chung có tổ chức của loài người ở một trình độ phát triển nhất định của lịch sử, xây dựng trên một cơ sở phương thức sản xuất nhất định. Đen – (Dùng phụ sau danh từ, hạn chế trong một số tổ hợp) là được giữ kín, không công khai cho mọi người biết, thường vì có tính chất phi pháp.

Nhưng không cần phải tra từ điển, ai cũng có thể biết xã hội đen là gì. Không có một người tử tế nào lại muốn liên quan đến nó bởi tính chất phi pháp cũng như sự nguy hiển nó đem lại bất cứ ai kể cả những kẻ tạo ra xã hội đen, đang hưởng lợi từ nó. Cũng có thể chết bất đắc kỳ tử vì nó.

Trong xã hội đen cũng có luật lệ, nhưng tất cả chỉ bằng trao đổi miệng, hiểu ý chứ không có văn bản gì cả. Nó cũng có cả một bộ máy được tổ chức từ thấp đến cao ở từng góc độ. Thậm chí nó có cả một cơ quan thi hành "Luật mồm" để giết chết những ai vi phạm luật "Hiểu ý – Không hiểu ý" của nó. Nhưng đặc điểm dễ nhận biết nhất của cái xã hội đen này là nó không bao giờ ra mặt, luôn chui nhủi, đóng một bộ mặt khác để che dấu. Vì nếu lộ diện, nó sẽ bị thế giới văn minh tiêu diệt. Xã hội đen luôn sống bám vào một xã hội nhất định, nó như là cái quái thai, là con bệnh sống bám trên vật chủ, nếu để nó phát triển, đến một ngày vật chủ sẽ chết gục. Cho nên, xã hội chính thức nào cũng dè chừng với xã hội đen. Xã hội đen không bao giờ sám hối, chưa thấy có kẻ nào sám hối tội lỗi, bồi thường cho nạn nhân. Nó chỉ dừng việc cướp, giết đã là nhiều lắm rồi, nhưng có thể sau đó nó lại "ngựa quen đường cũ". Chắc chắn là không thể cải tạo được xã hội đen, chỉ có thể tiêu diệt nó mà thôi.

Đòi đất, đòi công lý trong tổng giáo phận Hà Nội theo như cách hiểu đơn giản của nhân loại là một sự kiện tất yếu, bình thường có gì phải đao to búa lớn qui chụp chính trị, thế lực nọ kia, đằng sau đằng trước? Kẻ trước đây làm sai nay đã chết gần hết, cũng có ai đòi truy cứu trách nhiệm nó đâu? Trả thì trả mà không trả thì để đấy chờ giải quyết. Làm gì mà vội vàng ra quyết định biến thành vườn hoa để cả thế giới qui kết là các quan lớn không ăn được thì đạp đổ? Sao người cộng sản lại kém suy luận đến thế?

Đúng là theo lý của người bình thường là vậy, nhưng theo cộng sản thì đây là vấn đề lớn bởi nếu giải quyết vấn đề này tận gốc, thì cộng sản biết lấy gì làm nền móng để tồn tại? Khởi đầu cộng sản được sinh ra bằng cướp bóc, rồi được nuôi dưỡng bằng cưỡng đoạt, y như bọn "Xã hội đen" thu tô của người kinh doanh vậy.

Xin quí vị hãy bớt chút thời gian, tìm hiểu lịch sử Việt Nam cận đại, tìm hiểu thông tin về diễn biến cầu nguyện cho công lý, đòi lại tài sản trong hoà bình của người Công Giáo Việt Nam từ tháng 12.2007 đến nay rồi hãy đọc đoạn dưới đây:

1) "Học thuyết đỏ" dùng "Xã hội đen" - Xây nhà nước bằng thanh trừng và giết chóc"

Trong học thuyết cộng sản không thấy có lý luận gì về "Xã hội đen". Nhưng không hiểu sao ngay từ khi mới ra đời chế độ cộng sản Việt nam không hề cho xây dựng một hệ thống pháp luật minh bạch công khai, mà lại là một hệ thống rất manh mún, đối chọi nhau, từ ngữ rất lập lờ, tối nghĩa. Nó triển khai các công việc bằng những cuộc họp, cấp trên truyền lệnh miệng cho cấp dưới, ghi vào sổ tay rồi mang ra thực hiện, nhưng mọi người phải "hiểu ý" chứ cán bộ không bao giờ nói rõ vấn đề. Từ đó sử dụng rất nhiều chiêu bài rõ ràng chỉ được xã hôi đen mang ra sử dụng. Như tổ chức "Biệt động trong vùng địch kiểm soát" - "Màng lưới tình báo nhân dân" - "Vũ trang tuyên truyền" Thậm chí cả lực lượng công an, quân đội chính qui. Các tổ chức này không có qui chế hoạt động rõ ràng, nhân viên cũng không được đào tạo huấn luyện về giới hạn hành vi nên trong thực tế nó đã gây ra rất nhiều tai họa như: Nổ bom giết chết cả dân thường chỉ vì cấp trên giao "chỉ tiêu" 1 tháng phải đánh bom được mấy vụ. Xác định nhầm đối tượng theo như chỉ thị của cấp trên, dẫn tới bắt nhầm, giết nhầm người. Trong khi "làm trong sạch nội bộ" quá tay giết cả đồng chí. Ném lựu đạn vào đám đông dân thường biết rõ là trong đó có cả người theo cộng sản chỉ nhằm mục đích là gây nghi ngờ. Trong chiến tranh chỉ vì bắt một lượng tù binh là dân thường quá lớn không dẫn giải đi được, thế là giết hết. Giết cả chục ngàn người một lúc (Vụ tết Mậu Thân ở Huế). Nhưng nếu chỉ thế thôi thì người ta chưa "nỡ" kết luận đó là "Xã hội đen", mà vì sau khi để xảy ra những việc như nêu trên chưa bao giờ nó sám hối, bồi thường. Ngược lại nó giấu nhẹm, thậm chí đổ cho người khác làm. Mồm loa mép giải ăn cướp la làng. Dù cho bằng chứng rõ ràng. Bộ mặt giả nhân lúc nào cũng như vô sự.

Sau khi cộng sản bình định được toàn cõi Việt nam, có toàn bộ quyền lực trong tay thì luật lệ nó ban hành có khá hơn về số lượng, nhưng nó lại giữ quyền giải thích từ ngữ luật đã sử dụng theo cách riêng, mỗi hôm một khác, mỗi lần một khác. Hoặc nó ban hành luật là để cho dân thực hiện, còn quan chức cộng sản ngang nhiên sống trên luật của chính nó ban hành. Luật của nó đọc nghe rất hay, nhưng khi thực hiện liệu chừng mà nghe ngóng ý tứ của nó. Chớ có đọc luật, hiểu luật, làm theo luật mà rước hoạ vào thân. Từ khi ra đời đến nay, cộng sản vẫn sử dụng luật không thành văn "Hiểu ý" chứ thực ra nó chưa hề có luật. Một xã hội luật pháp ghi trên giấy, khi mang ra sử dụng còn phải coi chừng ý tứ cán bộ có bằng lòng không. Không biết gọi là thứ xã hội gì???

2) "Xã hội đen" là một "tai nạn" hay sự lựa chọn của cộng sản?

Như thế có một xã hội đen trong lòng xã hội cộng sản hay là có một xã hội cộng sản xây trên nền một xã hội đen? Nếu nhìn lại lịch sử sẽ thấy: cộng sản việt nam ra đời trên nền của học thuyết cộng sản - một thứ chủ thuyết mà cái tốt đẹp thì không tưởng, cái gian ác thì hiện hữu. Nếu người cộng sản bên Âu châu đạt được trình độ nào đấy về học vấn, thì vô sản lưu manh Việt nam, đứa con trưởng của cộng sản Việt nam, có học vấn gần như bằng 0, nhưng lại có biết bao nhiêu mánh lới khôn vặt, cờ gian bạc lận, ném đá giấu tay, giết người diệt khẩu, của những kẻ vô học, trộm cắp, hủ lậu. Cho nên ngay khi mới ra đời cộng sản có những hành vi giết người mà lúc đầu nói không ai tin như: Giết một ông đồ vì trước cách mạng đã mắng nó là dốt, là lười học. Giết một sư cụ vì trước cách mạng đã tụng kinh cầu siêu cho người thân nó ít hơn người khác.

Thời đó, người cộng sản cho việc giết người là một thú vui hân hoan, một sứ mạng, một nghĩa vụ thiêng liêng: giết không biết nghỉ! Thế có ngạc nhiên không? Bạn không tin thì đây là những vần thơ thời kỳ đó:

Lôi cổ bọn nó ra đây
Bắt qùy gục xuống, đọa đầy chết thôi (Xuân Diệu)

Giết! Giết nữa! Bàn tay không phút nghỉ
Cho ruộng đồng lúa tốt, thuế mau xong,
Cho Đảng bền lâu rập bước chung lòng... (Tố Hữu)

Ta đánh mày hân hoan như sinh đẻ
Và thiêng liêng như xây dựng kỳ đài (Chế Lan Viên)

Thấy đấy, nó thật đã mất hết tính người, còn tệ hơn loài đã thú!


Theo thời gian các hành vi dã man một cách mông muội của cộng sản có giảm bớt, nhưng thay vào đó là các hành vi còn dã man hơn bởi nó đã được che dấu, được ngụy tạo dưới các vỏ bọc khó nhận biết, mọi thứ đều ngụy tạo: Ngụy luật pháp, quyền lực nhân dân, ngụy nhân quyền, ngụy tôn giáo, ngụy biện. Thậm chí cả ngụy nô lệ nữa (Rõ ràng nó làm nô lệ cho Nga xô, Trung cộng mà nó gọi là tinh thần vô sản quốc tế). Dùng con để vô hiệu hoá cha, dùng tôn giáo này để triệt tôn giáo nọ, dùng quốc hội để hợp pháp hoá tội lỗi của đảng. Gần đây nhất là cái nghị quyết số 23/2003 của quốc hội với nội dung: "Nhà nước không xem xét lại chủ trương, chính sách và việc thực hiện các chính sách về quản lý nhà đất và chính sách cải tạo xã hội chủ nghĩa liên quan đến nhà đất đã ban hành trước ngày 1-7-1991" – Xem ra có vẻ xã hội xã hội chủ nghĩa đang được hoàn thiện dần bằng luật pháp, sắp có pháp quyền. Đảng, chính phủ cũng phải tuân theo luật pháp do quốc hội làm ra, không thể giải quyết trả lại đất vì luật đã ra rồi.

Nhưng sau khi dùng các thủ đoạn tinh vi được che đậy mà không hữu hiệu, cộng sản không ngần ngại sử dụng lại các biện pháp hèn hạ không cần giấu diếm: Cho một lũ côn đồ lưu manh đến đánh, hiếp đáp, cướp, giết để buộc dân lành phải sợ hãi mà khuất phục. Thậm chí nó không cần phải giăng phông bạt để che chắn nên cả thế giới đã được "thưởng ngoạn".

3) "Khỉ đột không thể tự ngắt đuôi để làm người":

Thoát hiểm trong "hiệu ứng đômino" những năm 1988-1992 của hệ thống nhà nước cộng sản, cộng sản việt nam tưởng đã học được bài học muốn tồn tại phải song hành cùng thế giới văn minh. Người ta cũng thấy có những thay đổi dù chậm chạp. Những tên cộng sản "gộc" sắp chết còn trăng trối về những sai lầm, về tội lỗi của nó với quốc gia, với dân tộc.

Sự kiện tổng giáo phận Hà Nội lúc đầu là một bất ngờ, bây giờ như cái kính chiếu yêu, làm cho cả thế giới được mục sở thị cộng sản là gì, mang hình hài như thế nào. Tiếng chuông nhà thờ lớn Hà Nội thức tỉnh cả thế giới về một thảm hoạ cộng sản trong quá khứ, nay vẫn còn nguyên. Con khỉ đột cộng sản không bao giờ và không thể tự ngắt đuôi để làm người.

4) Người Việt dù thuộc tôn giáo nào, phải tự cứu mình:

Vậy phải làm gì với cộng sản Việt Nam? Tu sĩ, giáo dân Công Giáo phải cầm dao cầm súng ư? Bà con hải ngoại phải lập chiến khu trường kỳ kháng chiến với nó ư? Xin đừng mắc mưu cộng sản. Cộng sản là một cỗ máy chiến tranh, nó sống được là nhờ chiến tranh, trong màn khói chiến tranh, nó dễ dàng ngụy trang thành "Chiến sĩ yêu nước". Nhưng trong hoà bình những tên kẻ cướp không biết, cũng không thể làm ăn lương thiện nó sẽ tự bộc lộ, tự tố cáo nó trước nhân loại. Tu sĩ giáo dân Công Giáo, cũng như của các tôn giáo trên toàn cõi Việt Nam hãy vẫn cứ cầu nguyện, đừng tự tìm đến cái chết đang khi ác quỉ cộng sản giơ gươm lên, cho dù đó là việc làm vô cùng dũng cảm. Nhưng hãy sẵn sàng chết cho công lý của dân tộc Việt nếu cộng sản xông vào tận nhà giết người bằng được.

Những gì cộng sản hôm nay làm với người công giáo, ngày mai nó có thể làm với bất cứ tôn giáo nào. Hãy nhìn lại lịch sử ! Cộng sản với học thuyết cướp của người giầu chia cho người nghèo. Đến nay người công chính được nhận những gì? Chẳng phải cộng sản cướp được của người giầu – là người có thế lực trong xã hội - thì tha cho người nghèo – là người thấp cổ bé miệng trong xã hội. Cả thế giới văn minh đang đứng bên ngưởi công chính, người nghèo, người bị áp bức Việt Nam. Nhưng họ không thể làm thay dân tộc Việt.

Người Việt chân chính ở hải ngoại, hãy dõi về quốc gia, hãy thương về dân tộc, hãy để con mắt, để trí huệ hướng về quê hương cùng tranh đấu cho công lý. Khi tên kẻ cướp cộng sản xông vào nhà, giết gia nhân, cướp của, đuổi chủ nhà chạy tha hương. Thì ngày nào còn tha hương chưa về được với nhà của mình thì phải coi đó là nỗi hận, nỗi nhục, là chưa trọn hiếu với tổ tiên.
Đồng Nhân

No comments: